Tôi có vài lá dừa và mấy nhành cỏ để thực hành ikebana – bình hoa ngày thứ 100. Thế là tôi hoàn thành Thử thách 100 ngày cắm hoa ikebana.
Khi hoàn thành thử thách 100 ngày cắm hoa ikebana, tôi vẫn muốn duy trì cắm hoa như một phần trong nhịp sống hằng ngày. Chúng cho phép tôi chạm đến vẻ đẹp của thế giới tự nhiên và khám phá sự sáng tạo ẩn sâu bên trong.

Nhiều khi muốn một bước thành siêu sao, đầy tràn sự sáng tạo – kiểu đụng vào vật liệu gì là đều biến thành tác phẩm nghệ thuật ngay
. Rồi dừng lại một bước và nhận ra, dù có là tác phẩm đẹp thì đó cũng chỉ là cái bên ngoài thôi, mà điều hiển thị bên ngoài không quan trọng bằng trải nghiệm hay cảm nhận bên trong.

Hành trình khám phá thế giới bên trong thì dài lâu và chậm rãi. Trên hành trình ấy, những rung động khi chạm đến cành lá hay đóa hoa; sự ngạc nhiên khi khám phá dáng hình hay kết cấu của thân cành; sự ngỡ ngàng khi kết nối và sáng tạo với vật liệu; niềm vui thú khi học được một điều mới hay được người thầy sửa bài; hay sự vỡ òa khi vượt qua cái nhàm chán thường ngày,… Những điều ấy mới thực là những trải nghiệm đáng giá và chỉ có được khi ta cho phép mình bước đi trên một hành trình.
Dù vậy, giống như bất cứ hành trình nào, cứ kiên nhẫn và bền chí, chắc chắn ta sẽ gặt hái được những kết quả lũy tiến. Kết quả diễn ra theo quy luật: khi tích lũy đủ sự thay đổi về lượng sẽ dẫn đến sự thay đổi về chất và tạo nên bước nhảy vọt. Hihi. Đây đúng là một quy luật đã được học trong môn triết học, nhưng mãi đến sau này tôi mới có thể cảm thụ bằng chính trải nghiệm của bản thân. Dù không biết sự thay đổi diễn ra chính xác vào lúc nào, nhưng chắc chắn nó sẽ diễn ra khi ta chịu khó kiên trì tích lũy.
… Nhờ đó, bấy lâu nay, tâm hồn tôi cứ rộn ràng reo ca một cách giản dị, vượt qua những ngày giãn cách kéo dài mấy tháng dài. Một hành trình chỉ vừa mới bắt đầu… 
